Minh Phát Đắk Lắk

https://minhphatdaklak.com


Tháng tư vàng

Minh họa

Minh họa

Hà Nội ngập trong hoa lao kèn, trắng một màu tinh khiết, thơm một cách vương giả.

Tháng tư. Mùa xuân còn dùng dằng chưa qua, mùa hạ đang ngập ngừng bước tới. Khoảng giao thời rực rõ đã làm nên một Hà Nội đắm say, nồng nàn với nắng, với gió với hoa… với cả ngàn những thứ khác nữa.

Tháng tư. Nắng sáng như có thể soi được. Chưa có cái chói chang gay gắt của mùa hạ cũng không se sắt như mùa thu, nắng tháng tư vàng rực vàng, trong suốt. Nắng hong vàng những chiếc lá, xua đi cái giá lạnh mùa đông, những bộ cánh nặng nề xếp lại nhường chỗ cho những váy áo nhẹ nhàng thanh thoát và rực rõ sắc màu…

Tháng tư. Mưa chợt đến, chợt đi. Không tí tách như mưa xuân, rả rích như mưa thu, ào ào như mưa rào mùa hạ, mưa tháng tư nhẹ mà ấm, mưa như giấu lửa.

Tháng tư. Gió háo phóng phô bày một chút hơi may xao xác, một thoáng nồm Nam mát dịu và cả một chút hắt hiu gió mùa Đông Bắc. Gió tháng tư mang trong mình nhịp điệu phức hợp tứ mùa. Gió không biết mệt mỏi, nhiệt tình đưa nắng qua phố, khua cây làm trút xuống từng trận mưa lá rồi cùng lá chơi trò đuổi bắt dọc những phố dài.

Tháng tư. Để làm nên một Hà Nôi diệu kỳ trong thời khắc giao mùa này có lẽ lá chiếm vai trò chủ đạo. Tôi nhớ đã đọc ở đâu đó ý kiến của một học giả cho rằng Việt Nam làm gì có mùa thu với phong vị “Ngô đồng nhất diệp lạc/Thiên hạ cộng tri thu”.

Ảnh: Internet

Có chăng là ý niệm này đúng sai thế nào nhưng quả thực cây cối ở Hà Nội rất ít loài thay lá vào mùa thu mà dành đến tháng tư. Mở đầu hành trình thay sắc là những hàng long não quanh Văn Miếu Quốc Tử Giám…. Cởi bỏ bộ cánh cũ khoác lên màu xanh ánh ngọc tươi non. Kế đến là bằng lăng dọc Thợ Nhuộm, Kim Mã, Ngọc Khánh… bứt hết lá và quả khô năm trước phô ra màu xanh ánh đổ non tơ mỡ màng.

Những búp lá ánh đỏ ấy chuyển hết sang gam xanh cũng là lúc một mùa hoa tím ngát bắt đầu. Kế nữa là những hàng xà cừ dọc đường láng, Giảng Võ, Chu Văn An, Hoàng Diệu, Hoàng Văn Thụ… ào ào trút từng trận mưa lá. Cuối hành trình ấy là những cây sấu. Dọc đường Trần Phú, Phan Đình Phùng, Trần Hưng Đạo, Hai Bà Trưng, Bà Triệu…

Những hàng sấu phủ dày đường phố, hè phố, những thảm vàng, cái màu vàng – xanh kỳ lạ. Hết mùa mưa lá, Hà Nội bừng lên một sắc xanh biếc ngời như ngọc, căng đầy nhựa sống.

Tháng tư. Hà Nội ngập trong hoa lao kèn, trắng một màu tinh khiết, thơm một cách vương giả. Tháng tư, đến bất cứ một gia đình Hà Nội nào cũng thấy một bình hoa loa kèn ở vị trí trang trọng. Người Hà Nội phải nhiều lần cám ơn người họa sỹ tài hoa đã thổi hồn vào hoa, đem đến cho nó một vẻ đài các cũng chính là để giữ lại một chút “Tràng An” cho họ.

Dẫu bây giờ nhờ những tiến bộ khoa học kỹ thuật, hoa loa kèn cũng như nhiều loại hoa khác đã có quanh năm nhưng tháng tư vẫn còn là mùa riêng cho loài hoa ấy. Tôi không tưởng tượng nổi một tháng tư không có hoa loa kèn cũng như không thể cắm hoa loa kèn vào những dịp khác ngoài tháng tư.

Tháng tư. Cái giá lạnh mùa đông đã qua, cái nóng nực mùa hè chưa tới. Trời đẹp đến khó tả, khiến người ta náo nức rộn ràng hơn muốn quên bao điều khó chịu.

Dẫu cả hàng phố cứ như một đại công trường, khẩu trang và kính mắt là hai mặt hàng đang bán chạy, tôi vẫn ra phố nhiều hơn, nhiều khi chỉ lang thang nhìn cây biếc xanh ngà ngọc, nhìn trời thăm thẳm thanh bình, nhìn người ngược xuôi mà không hối hả, vội vàng.

Diệu kì thay tháng tư.
Theo NDT

 

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây