Minh Phát Đắk Lắk

https://minhphatdaklak.com


Ở góc trời nào đó, em không còn là của riêng anh

Minh họa

Minh họa

Đêm nay, em lại viết ra những dòng suy nghĩ, những suy nghĩ về anh, về em và về cuộc sống hai ta. Nếu những muộn phiền không đến trong đêm, thì con người có còn phải canh cánh, phải vấn vương một sầu thương? Và chán chường, sợ hãi thậm chí là tuyệt vọng?

Nếu mọi thứ vẫn cứ là chính nó, vẫn yên bình những lúc bình minh, và lẳng lặng khi bóng chiều tà buông xuống, thì cuộc đời này có mãi là niềm đau?

Nếu em vẫn là em và anh vẫn là anh, là những con người của lúc chưa từng gặp gỡ. Thì hôm nay, hai đứa mình đã đi đến nơi nào?

Ở một góc trời nào đó,

Nơi đang ấp ủ những niềm tin, những niềm hoài vọng,

Nơi trái tim không còn buồn hay cô đơn mỗi lúc đêm về,

Nơi những con người đang chờ em đến thắp lửa trái tim,

Nơi chỉ có điều mang tên bình yên và hạnh phúc.

Ở nơi đó,

Em không còn là của riêng anh.

Cuộc đời này sông cạn đá mòn, nước vẫn trôi vì màu xanh trên đất mẹ. Cuộc đời này, không phải chỉ có tình yêu riêng là tất cả. Tình yêu còn mang nghĩa rộng của con tim. Em muốn được sống như một người đầy nhiệt huyết, đầy tự tin và đầy tình thương. Đủ ấm áp để sưởi ấm những tâm hồn đang lạnh giá, đủ kiên nhẫn để chinh phục những khó khăn thử thách, đủ mạnh mẽ để lại đứng dậy sau bao sóng gió cuộc đời.

Ở góc trời nào đó, em đã không còn là của riêng anh.

Em không thuộc về anh, không thuộc về ai trong thế giới này. Em được sinh ra trong tình yêu thương của cha và mẹ, được lớn lên trong sự quan tâm, chở che của gia đình, thầy cô và bạn bè. Em là một kiếp người trong triệu triệu kiếp người, là nhân sinh với bao chiều của cuộc sống. Có khối óc, có trái tim, biết phân biệt đâu là đúng sai để biết sợ sệt, biết dè chừng, và để không mắc phải sai lầm.

Nhưng sai lầm! Đã là con người có mấy ai tránh khỏi, chẳng nhiều cũng chút ít phải không anh?

Em không còn là của riêng anh.

Em sẽ không còn run lẩy bẩy mỗi lúc sợ làm sai. Không còn nép vào cánh tay chắc nịch của anh để tìm một nơi ẩn nấp. Em sẽ không sợ hãi để rồi tìm cho mình một nơi nương tựa. Không yếu đuối, không dựa dẫm vào anh. Không cho mình cơ hội để làm nũng, làm khổ anh. Để anh có một cuộc sống thật bình yên và hạnh phúc.

Em muốn tìm cho mình một góc trời riêng. Nơi trái tim em cảm thấy mình vẫn còn đủ sức sống. Nơi trái tim em không chỉ là nhịp đập thoi thóp từng giờ, không phải là những tiếng vang lên, dồn dập lúc tâm hồn dậy sóng, tràn đầy niềm hỗn loạn dâng lên. Nơi em cảm thấy được tâm hồn mình bình yên, hay ít nhất là còn mang được đến cho đời một điều gì đó tốt đẹp, trong sáng, an lành.
yu me

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây